Anh chàng lười biếng đợi bánh
Đã từng có một kẻ lười biếng rất nổi tiếng tới mức không thèm đứng dậy khi bị ngã.
Một ngày nọ anh ta ngã trên bãi cỏ, anh ta ngủ một giấc thoải mái.Khi người đàn ông lười biếng tỉnh dậy, anh ta thấy một cơn lốc đen đang bay nhanh trên bầu trời.“A, là một cơn lốc xoáy!” Người đàn ông lười biếng kêu lên.
Đúng là một cơn lốc xoáy, cơn lốc xoáy ầm ầm và bay về phía trước cuốn theo chiếc bánh mới nướng của một bà lão, chiếc bánh xoay tròn một lúc trong không khí rồi rơi xuống. Chiếc bánh vô tình rơi vào bàn tay của người đàn ông lười biếng, người đàn ông lười biếng sung sướng thốt nên
“Haha, chiếc bánh! có “bánh” từ trên trời rơi xuống”
Kể từ đó anh ta nằm trên bãi cỏ mỗi chiều để chờ một miếng bánh.
Cuối cùng, một ngày, thời tiết vẫn oi bức như lần trước và cơn lốc xoáy lại ập đến. Gã lười biếng vội vàng nằm xuống bãi cỏ và há miệng chờ miếng bánh. Một lúc sau mây đen kéo đến, gió thổi vi vu. Một con lốc xoáy xuất hiện ở phía chân trời.
Khi cơn lốc xoáy lăn qua, cát, đá… và có vô số thứ khác trộn lẫn vào thành một chiếc bánh lớn, lần này chiếc bánh vẫn rơi vào miệng gã lười biếng. Kẻ lười biếng chộp lấy cắn vài miếng, hắn thấy rằng chiếc bánh lần này không ngon. Kẻ lười biếng nhìn kỹ lại thì ra là bánh phân bò!