Bỏ qua cơn tức giận

Tức giận hay thù hằn người khác, chỉ làm bạn thêm mệt mỏi, uất ức, chẳng khác nào việc bạn uống thuốc độc nhưng lại mong người khác chết. Đó là việc ngu si nhất trên đời!

Còn trẻ, hãy đi nhiều, thử nhiều, trải nghiệm nhiều hơn để thấy những gì mà hiện nay bạn đang trải qua, nỗi buồn, nỗi đau và sự uất ức nó chỉ là con muỗi so với đầy rẫy những cái ngoài xã hội bao la kia, để mà bao dung hơn, buông bỏ dễ hơn.

Chỉ khi bản thân bạn thực sự thoải mái, không hờn giận oán trách thì mới thanh thản, nhẹ nhàng sống vui vẻ cuộc đời của chính bạn.

Cuộc đời có đáng mấy, ngoảnh đi ngoảnh lại đã nửa đời người, vì thế thời gian quý báu ấy hãy dành cho những người yêu thương, dành cho ai xứng đáng, hơi đâu mà dành cho những người mà bản thân mình không thích.

Nếu bạn cảm thấy uất ức, không phục, thì hãy nhớ, thế giới này vốn dĩ không công bằng, hãy quen với điều đó để chấp nhận dễ hơn.

Nếu những gì bạn không thể kiểm soát, thì quan tâm làm gì? Chuyện của người khác kệ họ đi, đôi khi ngay cả cảm xúc bản thân bạn còn chẳng kiểm soát được, thì hi vọng gì việc bạn thay đổi được người khác, thay đổi những thứ không phải của mình?

Đời không phải chỉ một màu hồng đáng yêu, thế nhưng nếu bạn suy nghĩ tích cực, thì mọi thứ đều có những khía cạnh tích cực của nó. Vì thế hãy tập nhìn và suy nghĩ tích cực về mọi thứ, khó khăn nào rồi cũng sẽ qua, không bằng cách này thì sẽ là cách khác.

Cho đi là nhận lại, đừng chỉ giữ cho riêng mình. Hãy nhớ câu “người xởi lởi trời gởi của cho, người so đo trời gò của lại”

Cuộc sống đã quá nhiều khó khăn, cạm bẫy, đau khổ rồi, đừng tự mình chuốc thêm đau khổ chỉ bởi việc thù hằn, châm chọc, khinh ghét người khác

Bất cứ hôm nay có chuyện gì, tối về là thời gian của gia đình, ăn một bữa cơm, ngủ 1 giấc, mai lại là ngày mới

Nếu bạn có một trái tim đầy toan tính, thù hằn, thì nó sẽ chẳng còn chỗ cho những yêu thương, những ngọt ngào, cuộc đời bạn chỉ là 1 bi kịch, hết toan tính này sẽ đến thù hằn kia. Người toan tính chẳng bao giờ thanh thản được.

Đôi khi chỉ vì một chút ganh ghét, bạn lại đánh mất chính bản thân mình. Thứ bạn so đo tính toán, khó chịu ở người khác, lại chính là thứ mà bản thân bạn không có được

Thi thoảng, bạn sẽ cảm thấy không thể “yêu thương” nổi hành vi và suy nghĩ của một đồng nghiệp hay của một người bạn nào đó. Nhưng thực sự, bạn có cần phải phán xét và tìm cách thay đổi cách nghĩ của người đó hay không? Hay chính bạn cần nhìn lại cách đánh giá bản thân mình? Nên hãy tập cho bản thân thôi phán xét người khác.

Cuối cùng, muốn được sống trong yêu thương, bạn hãy học cách yêu thương người khác.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.