Thật sự em muốn chia tay vì ny có sở thích khoe thân
Em và người yêu đều 23 tuổi. Yêu nhau cũng mấy năm rồi. Tính em thích bay nhảy tự do, tự tại nên làm cho một cty vận chuyển có vốn đầu tư nước ngoài. Còn người yêu em đúng dạng “ gầm cao, máy thoáng” nên đã làm mẫu ảnh từ hồi học đại học và giờ vẫn đam mê với cái bộ môn ý.
Chuyện chẳng có gì đáng nói, nếu như em không vô tình vào mấy cái group model và nháy và phát hiện ra có thằng đăng ảnh người yêu em lên đó, nhưng là ảnh bán nude, mẫu nội y ạ. Ảnh rất nhiều like, rất nhiều cmt. Đọc mà phát sốt lên
“Em này ngon này”
“ Ước gì được phụt một cái”
“ Ông thợ nhiếp ảnh số hưởng vậy, có share pháo gì cho anh em không?”
“ Em này nổi bên mấy group sẹc xy lắm nè, chuyên up ảnh khoe thân. Tôi có cả album em nó luôn”
Rất rất nhiều cmt thô bỉ khác nữa. Em đọc mà sôi cả tiết lên. Theo kinh nghiệm đọc mấy chuyện người lớn về người mẫu nội y, đầu óc em tưởng tượng ra đủ kiểu, đủ tình huống. Rồi em còn sang cả cái group sẹc xy kia để kiểm chứng, quả nhiên là ny em ở bên đó được rất nhiều người biết tới. Kiểu một dạng idol của giới trẻ vậy. Em bực lắm nhưng vẫn đợi đến tối gặp nhau rồi mới nhẹ nhàng khuyên nhủ
– Em làm người mẫu nội y đấy à?
– Vâng anh. Lâu rồi, em có kể với anh mà
– Ảnh em đang nổi trên facebook ầm ầm kia kìa.
– À, cả instagram nữa ý anh. Em vừa nhờ mọi người ném vào group, vừa chạy quảng cáo nữa đấy.
– Em bị sao vậy? Sao những ảnh tế nhị khoe da khoe thịt lại để cho mọi người vào soi mói bình luận vậy?
– Năm 2020 rồi anh? Em thấy chuyện đó bình thường mà anh. Đó là đam mê và cũng là công việc của em.
Mình lúc đó rất bực, nhưng là một người đàn ông bao dung. Mình nắm chặt lấy vai em nói
– Dừng lại đi em, em hãy kiếm một công việc tử tế mà làm. Việc em làm có rất nhiều góc khuất. Kể cả em có đi chụp ảnh với ai, làm gì, anh cũng sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra. Anh bỏ qua hết… Em dừng ngay việc này lại được không?
– Việc em làm sao lại không tử tế ?
– Em cứ đọc báo, đọc mạng thì hiểu.
– Anh chẳng biết cái gì về việc em làm cả. Anh thử nhìn lại anh đi, anh bảo ra trường hai đứa sẽ phấn đấu mua nhà, mua xe, trụ lại Hà Nội, lấy nhau. Nhưng anh chẳng có chí tiến thủ, tối ngày chỉ cắm đầu vào chạy grab, bố mẹ nuôi anh ăn học 4 năm biết anh thế này có buồn không?
Em biết em khoe thân ra chẳng tốt đẹp gì, ngta bình phẩm em cũng đau lắm chứ. Nhưng em kinh doanh shop nội y, em không chụp thì ai chụp cho em? Em chẳng làm gì sai trái pháp luật hết. Còn nếu anh cảm thấy em đáng khinh, không đáng tôn trọng thì cứ bỏ em đi. Em đau đấy nhưng không cần đâu.
Thế rồi hai đứa em chẳng nói gì nữa, đêm đó cô ấy ra cửa hàng ngủ để em ở nhà một mình. Người yêu em rất quan tâm, lo lắng cho em.
Nhưng gia đình em vốn gia giáo, bố mẹ em sẽ không chấp nhận nổi người con dâu như vậy, cho dù cô ấy có kiếm được bao tiền. Hơn nữa làm nghề đó có cám dỗ, liệu cô ấy có chịu được hay sẽ theo đại gia nào giàu có hơn em…
Thật sự em rất yêu cô ấy, nhưng không biết em có đủ vị tha để bỏ qua cho nghề nghiệp và đam mê khoe thân của cô ấy không nữa. Hay là sẽ dừng lại để kiếm một người con gái tử tế hơn
>>>>> Đọc truyện ngôn tình hay